Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

...( Tiếp theo )

Cuốn tiểu thuyết có lẽ bắt đầu từ một đám cưới hơi lạ kỳ ở một vùng quê xa xôi vùng chiêm trũng . Đó là đám cưới của cha và mẹ cô . Một chú lính trẻ và một cô gái thôn quê . Hơi lạ kỳ vì đám cưới chỉ có cô dâu mà không thấy chú rể !
       Lúc đó chú rể đang ở trong một đơn vị bộ đội chuẩn bị hành quân sâu vào phía Nam . Chú lính trẻ được chỉ huy gọi lên và cho về phép 7 ngày thăm mẹ ốm nặng theo như bức điện khẩn gia đình báo vào đơn vị . Mang tâm trạng rất lo lắng chú bộ đội trẻ đó vội vàng vượt đường xa gần hai ngày bằng xe của đơn vị và các chặng xe khác để về nhà . Nhưng khi về tới đầu làng chú gặp mấy người vui vẻ chào và nói : "Sao hôm nay chú rể mới về thế ?" . Rất ngạc nhiên, chú chạy nhanh về nhà . Tới sân, nhìn vào cửa bếp chú thấy thấp thoáng bóng một người con gái nhỏ bé, quấn một vòng tóc dày như cái rế trên đầu, đang cúi đầu thổi lửa trước cái bếp đun rơm quen thuộc nhà mình . Chú bước nhanh vào nhà thì thấy bà nội ngồi bỏm bẻm nhai trầu trên tấm phản giữa nhà . Bà nheo mắt nhìn ra khi chú lên tiếng chào bà . Bà vui mừng chửi yêu thằng cháu nội :
     - Sao giờ mày mới về thế cháu ?
     - Nhận được điện khẩn là đơn vị cho cháu về ngay mà bà . Mẹ cháu đâu rồi hả bà ? Bố cháu cũng đi đâu rồi ? Mà ai đang ở dưới bếp thế ạ ?
     - Vào nhà cất ba lô rồi nghỉ ngơi đi cháu . Bố mẹ cháu ở ngoài đồng ấy . Còn vợ mày đang nấu cơm dưới bếp chứ ai !
   Chú đứng sững người vì không hiểu . Bà nói gì nhỉ ? Mình cưới vợ bao giờ mà vợ mình đang nấu cơm ? Mà cô ấy là ai nhỉ ?
       Quăng ba lô xuống tấm phản, chú ngạc nhiên nhìn bà muốn hỏi nhiều lắm mà ko biết hỏi gì nữa . Lúc sau chú hỏi bà :
      - Sao điện mẹ cháu ôm nặng mà bà ?
      - Không điện thế ai cho mày về ? Nếu điện mày về cưới vợ thì ai cho mày về cơ chứ ! Thôi, con xuống bếp bảo nó nấu thêm cơm cho con đi rồi chờ bố mẹ cháu về nói chuyện . Bà và bố mẹ cháu chọn được ngày tốt mà cháu không về kịp nên vẫn tổ chức làm lễ cưới hỏi và đón dâu về rồi . Cháu không về kịp nhưng gia đình người ta vẫn cho đón dâu là tốt rồi .
          Ra thế! Trời ạ, tự dưng mình có vợ rồi ! Điều này chú chưa hề nghĩ tới bao giờ nên cũng bất ngờ . Mà lần về phép trước mọi người mới chỉ giục chú lấy vợ đi kẻo bà ốm yếu rồi . Bà cô ruột của chú cũng nói tới cô này, cô kia ở xóm trên xóm dưới . Chú chỉ cười và nói cô ở nhà cứ nhắm trước cho cháu 1 cô, chỉ cần gia đình đồng ý là con cũng đồng ý. Khi nào có thì điện cho con về phép làm đám cưới nhé ! Đùa mọi người thế ai dè mọi người làm thật ! Giờ làm sao đối mặt với người ta đây ?
       Chú ngập ngừng đi xuống bếp, ngại ngùng đứng ở cửa bếp mà lúng túng không biết nói thế nào trước . Cô gái ngoảnh mặt nhìn ra hơi e thẹn . Chú vội nói nhanh :
    - Đằng ấy đang nấu cơm à ?
    - Vâng, anh mới về !
   Cả hai cùng ngượng ngùng chẳng biết nói gì nữa . Chú lướt nhìn cô gái nhỏ bé : Khuôn mặt nhìn cũng được ( chú thầm nghĩ) Có vẻ nhanh nhẹn nhưng đúng là dáng người thì nhỏ quá nhỉ, lại thấp nữa, mình thì cao thế này , cô ta đứng cạnh mình chắc không tới nách ! Xem nào, mình cao 1,77m, cô ấy có hơn 1,50m không nhỉ ? Mọi người nghĩ sao lại chọn một cô như thế cho mình cơ chứ ? Như đôi đũa lệch ...!
    - Có ... Có cần tôi giúp không ?
    - Không ạ, anh lên nhà nói chuyện với bà hoặc ra đồng đón bố mẹ về, em sắp xong rồi .
.....
 Và chú ở nhà với cô dâu vẻn vẹn có 3 ngày rồi lại về đơn vị . Trước khi đi chú nói với cô dâu : " Anh đi lần này chắc hơi lâu mới về được. Liệu em ở nhà có sao không ? Nhà có nhiều người chắc vất vả đấy, có chịu được không ?
      - Không sao đâu, anh cứ yên tâm đi công tác đi. Nhiệm vụ của anh em cũng hiểu mà . Ở nhà có mọi người em sẽ không sao !
      Chú khoác ba lô vào chiến trường, để lại một cô dâu mới về nhà chồng, mới được ba ngày đêm ngắn ngủi bên một chú bộ đội lạ hoắc . Chú thấy lo lắng cho cô vì chú biết bà nội và mẹ chú là người rất khó tính. Nhà chú có ba anh em trai, anh trai cũng đã lấy vợ có con vẫn đang ở cùng với gia đình . Thằng em trai thì tính khí khó chịu, hay để ý và nhiều chuyện như đàn bà . Với một gia đình lớn nhiều thế hệ như thế, cô lại chân ướt chân ráo mới về chưa chắc đã hiểu hết tính khí của họ. Phần nữa nhìn cô bé nhỏ yếu đuối như thế, không lo sao được !
   Và câu chuyện làm dâu của mẹ thật sự khó khăn vất vả, những vất vả khó khăn đó sau này mẹ đã kể lại cho con gái nghe . Con gái thầm cảm phục sự hiếu thảo, nhẫn nhịn và hy sinh của mẹ mình cho gia đình chồng trong những năm tháng đó, khi mà cô chưa ra đời ...


                                    (Còn tiếp )

Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2014

TRANG TIỂU THUYẾT VIẾT DỞ ...!



  PHẦN 1 : NHỮNG NGÀY THÁNG GIAN TRUÂN !
     Cô ngồi im lặng nhìn ra khoảng rừng cây trước mặt mông lung với những ý nghĩ rối tung trong đầu . Cô thở dài rồi nghĩ : Có lẽ thế, cuộc đời là những trang tiểu thuyết , đôi khi trọn vẹn, đôi khi dang dở ...
     Cuộc đời cô thì toàn là những trang tiểu thuyết viết dở ! Tại sao lại thế ? Tại vì mọi chuyện đối với cô luôn đứt quãng, dở dang , chẳng có điều gì trọn vẹn cả !
      Người căm ghét cô cũng nói : Tại cô mà ra như thế ! Người yêu thương cô cũng nói vì cô làm khổ cô đấy thôi !
      Cái đầu tội nghiệp của cô lúc thì trống rỗng, lúc thì nặng trĩu với trăm ngàn ý nghĩ : Mình đã làm gì sai chứ ?
     Ước gì được làm lại từ đầu mọi chuyện !
      Nghĩ thế thôi, chứ cô cũng ngồi tưởng tượng thử xem nếu được làm lại từ đầu cô sẽ làm thế nào ? Cuối cùng rồi cũng nghĩ đến những việc đã làm và thầm nghĩ : Dù đi theo con đường nào cũng vậy thôi , mày cũng sẽ có lúc đúng lúc sai, vì mày là con người cơ mà !
      Cô là con người mà, có phải thần thánh đâu nhỉ ? Sao có thể làm gì cũng đúng được chứ ! Ừn nhỉ, thế thì vẫn cứ đi theo con đường đó cũng hay, để được nếm trải đủ mùi vị cuộc đời như đã từng nếm trải !
       Và cô muốn kể cho tôi nghe những trang tiểu thuyết dở dang đó . Cái hay chính là ở cái sự dang dở đó, phải không anh ?
       Đầu tiên là cái sự học dang dở, khi cô thi đại học không đỗ cô đã bỏ đi thóat ly ngay mà ko hề nghĩ đến chuyện học hành tiếp .
       Mối tình trong trắng tuổi học trò cũng chơ vơ ở đó mà không được lên tiếng, không kịp hình thành . Mới chỉ kịp soi vào mắt nhau để nhận ra điều ấy khi trái tim đập rộn mà chưa kịp được nghe hay được hứa hẹn ..!
      Mối tình thứ hai cũng dở dang khi được nghe, được nói, được nếm trải mùi vị yêu thương qua những nụ hôn. nhưng không đi đến cái kết Hạnh phúc : đó là đám cưới !
      Rồi mối tình thứ ba cũng đi qua được đám cưới, nhưng lại không thể cùng nhau đi đến cuối con đường !
      Rồi mỗi lần khi mối tình kết thúc cũng là cuộc đời và sự nghiệp bỏ dở để bước sang trang khác !...

                                                         (Tôi dừng lại để các bạn nghỉ ngơi , mai chúng ta sẽ cùng nhau đọc tiếp những trang tiểu thuyết dở dang đó nhé...!)

                                     
                                                           KHOAI HÀ